Hai cha con tranh luận. Con trai quả quyết đã là đấng mày râu ắt phải làm chủ trong gia đình. Người cha khẳng định, vĩnh viễn quyền hành ấy ở trong tay phụ nữ. Cuộc tranh luận không phân thắng bại, người cha bèn giao cho con trai hai con ngựa và một quả trứng rồi dặn;
Con yêu quý của ta, con hãy đi cùng trời cuối đất, hễ thấy gia đình nào người chồng làm chủ thì hãy tặng con ngựa; gia đình nào vợ nắm quyền thì hãy tặng quả trứng.
Chàng trai hớn hở lên đường, đi mãi, đi mãi chưa tìm được gia đình nào tặng con ngựa. Một hôm đến một gia đình kia, chị vợ mừng rỡ nói: mọi việc to nhỏ trong gia đình tôi đều do ‘‘đức lang quân” quyết định.
Vậy anh chị nhận cho một trong hai con tuấn mã kia.
Người chồng vui vẻ, em thân yêu ơi, chúng ta nhận con ngựa ô kia, nó khỏe sẽ giúp ta được nhiều việc.
Người vợ trẻ nũng nịu, em thích con bạch mã cơ, bạch mã mao như tuyết, đẹp làm sao, anh phải chiều theo ý em cơ nào!
Người chồng im lặng hồi lâu rồi buông tiếng thở dài, thôi cũng được, lấy con bạch mã theo ý em vậy.
Nghe tới đây, chàng trai đã hiểu, ai làm chủ trong gia đình này. Xin anh chị vui lòng nhận cho quả trứng.
Chàng trai dắt ngựa trở về nhà và xin chịu thua cuộc.
Sưu tầm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét